ĐÔI BÀN CHÂN NHỎ

“Em ơi, vẽ giúp chị một đôi bàn chân em bé lên viên Sỏi nhé”
“Dạ, chị cần bàn chân bé nam hay bé nữ để Sỏi vẽ cho phù hợp ạ”
“À thật ra thì chị cũng không biết là bé nam hay nữ nữa. Chị vừa sảy thai và viên sỏi này chị đặt để tưởng nhớ đến bé.”
Sỏi lặng người một lúc, cảm nhận từng giọt nước mắt của chị khi kể về câu chuyện của mình.

Sỏi nghĩ rằng trong cuộc đời này, mỗi người đến với ta cũng đều là duyên. Nhưng muốn ở cùng ta thì cần phải đủ nợ.
Có lẽ tại thời điểm đó, hai mẹ con chị vẫn chưa đủ nợ để bên nhau. Tuy vậy, Sỏi vẫn tin rằng bé con sẽ luôn bên cạnh chị. Bé mãi hiện diện trong trái tim, trong ký ức của chị, và cầu chúc cho chị sống thật hạnh phúc đấy.

Sỏi nghệ thuật nhận ra rằng người ta luôn muốn lưu giữ những ký ức sâu đậm nhất, dù cho ký ức đó là vui vẻ hoặc buồn đau. Xin cảm ơn chị đã cho Sỏi có cơ hội được lắng nghe và gói ghém mảnh ký ức ấy lại, bởi vì điều đó càng giúp G.Art củng cố niềm tin vào công việc mình đang làm.
– Trạm thư của hồi ức-

Bài Tiếp Theo: Tô Phở Mặn Mà

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

facebook-icon