SAU TẤT CẢ, MÌNH LẠI TRỞ VỀ VỚI NHAU

23 tuổi. Khi lục đục cưới xin thì đùng một cái thầy bói bảo tuổi cả 2 khắc nhau, cưới về sẽ âm dương cách biệt. Nhà gái cấm cản, nhà trai răn đe. Khóc cạn nước mắt mà gia đình vẫn nhất quyết “say no” dù 2 nhân vật chính đã “say yes”. 

Vật vã mấy tháng ròng rồi cả 2 cũng buông tay để vui lòng phụ huynh. Cô gái từ miền Trung chuyển vào Nam làm việc, chàng trai ra nước ngoài học lên Thạc sĩ. 

23 tuổi, họ bỏ lỡ nhau. Tuổi trẻ thêm một đoạn lưng chừng.

Nhưng số phận có cách vận hành riêng của nó. Giống như lực hút từ 2 cục nam châm trái dấu, họ nhận ra nhau dễ dàng trong một quán café nổi tiếng gần nhà thờ Đức Bà vào một chiều Chủ Nhật nhiều nắng. 

27 tuổi, họ gặp lại nhau. Trong hình ảnh trưởng thành và vững chãi.

Một thoáng ngại ngùng ban đầu nhường chỗ cho những câu hỏi riêng tư hơn. Suốt 4 năm ròng rã đó, cả hai đều có cho mình dăm ba mối tình để lấp đầy sự cô đơn, lưng chừng giữa thành phố xa lạ. Nhưng sau cùng vẫn không tìm thấy được cảm giác vỗ về, đầy đủ như đã từng. Họ chọn dừng lại để cho trái tim thời gian ngơi nghỉ.

28 tuổi, họ cưới nhau. 

Quãng thời gian 4 năm ấy cho cả hai nhận ra mình cần người đó đến thế nào, cuộc đời thiếu đối phương trở nên mệt mỏi, chán chường đến thế nào. Bỏ qua những lời bói toán và ngăn cấm. Họ lựa chọn điều mà trái tim mách bảo. 

Là bước vào lễ đường và ở cạnh nhau. 

Bài viết liên quan