Lời nói dối của con

Đôi khi chúng ta nhận ra bản thân đã trưởng thành là khi biết nói dối mẹ. 

Những lời nói dối vô hại.  

Tháng lương đầu tiên, mình mua tặng mẹ đôi giày của một thương hiệu khá có tiếng. Giá đâu đó tầm hơn một triệu rưỡi. 

Mẹ hỏi giá bao nhiêu mình lấp liếm liền. Hàng chợ đó mẹ ơi, có gần hai trăm nghìn à. 

Mẹ gật gù, đẹp đó. 

Khi kiếm được tiền mình luôn muốn tặng mẹ những thứ tốt nhất trong khả năng có thể. Thế nhưng mẹ sẽ “nổi đóa” lên nếu món đồ đó đắt tiền, xa xỉ. 

Vậy nên mình đã học cách nói dối mẹ. Cái áo một trăm rưỡi, cái nón một trăm nghìn, hàng khuyến mãi 50%…

Những năm tháng nhà còn nghèo, mẹ chẳng sắm sửa gì cho bản thân, lúc nào cũng tằn tiện hết mức có thể. Thế nhưng chị em mình luôn có bộ đồng phục mới cóng, chẳng bao giờ thua kém bạn bè.

Lúc đó còn nhỏ mình đón nhận những chiếc áo, chiếc quần mới một cách hân hoan chẳng nghĩ ngợi. Sau này khi hiểu chuyện rồi mới biết thương mẹ nhiều hơn.

Mình sẽ lại nói dối mẹ, luôn nói dối mẹ như thế. 

Rằng những món đồ mình mua rẻ lắm, để mẹ yên tâm dùng.

Mà thật, chẳng có món đồ hàng hiệu đắt giá bằng tình thương của mẹ cả.

facebook-icon